Top 10 bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ hay nhất

Hạnh Lê 255 0 Báo lỗi

Truyện ngụ ngôn Rùa và Thỏ từ lâu đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều bài văn sáng tạo. Mỗi cách kể mang đến một góc nhìn mới, từ hài hước, sâu lắng đến cảm ... xem thêm...

  1. Top 1

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 1

    Xin chào, tôi là Thỏ. Tôi sẽ kể lại cuộc thi với Rùa.

    Tôi ngày xưa rất kiêu, tôi cứ chê Rùa không biết chạy và chậm chạp. Thế là cuộc thi xảy ra, tất cả các loài động vật đều có mặt để cổ vũ. Tôi thấy thế liền nói:

    - Cổ vũ cũng không nhanh đâu.

    Tôi vừa nói vừa cười. Cuộc thi đã bắt đầu, tôi chạy trước, hai đôi chân tôi thật đặc biệt, tôi chạy đến nỗi như một tên lửa vút qua. Chạy đến nửa đường, tôi chọn một cây có bóng râm mát nhất. Tôi ngó nghiêng tìm kiếm chiếc bóng của Rùa, tôi mỉm cười dựa lưng vào gốc cây, ăn những củ cà rốt ở bên cạnh. Ăn xong tôi định chợp mắt, trong giấc mơ tôi đã thắng Rùa, nhưng không được bao lâu, tôi bị thức tỉnh bởi những tiếng cổ vũ. Tôi lúc đấy vẫn ngái ngủ nhưng tôi tỉnh giấc vì Rùa đã gần đến đích.

    Tôi co giò chạy và đã thua cuộc, vì không để ý nên tôi bị ngã. Rùa thấy thế liền bước những bước chậm chạp đến bên tôi và hỏi thăm:

    - Cậu làm sao thế?

    Câu hỏi đó khiến tôi không biết nên nói sao, Rùa đỡ tôi dậy, dìu tôi đến đích. Tôi không ngờ Rùa đã nhường tôi đến đích trước.

    Giờ tôi đã thân với Rùa hơn, cuộc thi vẫn làm tôi còn nhớ mãi. Tôi học được rằng “kiêu ngạo để chiến thắng không phải là tất cả, mà ta sẽ luôn thành công trong sự nỗ lực. Chỉ những người kiên trì hướng thẳng mới có được chìa khóa thành công ở tương lai”

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 1

  2. Top 2

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 2

    Ngày xưa, trong khu rừng xanh tươi, có một chú Thỏ và một chú Rùa sống cạnh nhau. Thỏ rất nổi tiếng vì sự nhanh nhẹn và tài chạy nhanh như gió. Một ngày, Thỏ nhìn thấy Rùa đang chậm rãi đi qua và cười lớn:

    "Ha! Mày mà cũng đòi đua với tao à? Mày chỉ có thể chậm như một con rùa thôi!"

    Rùa không tỏ vẻ bực tức mà chỉ bình tĩnh trả lời:

    "Tại sao không? Để xem ai là người chiến thắng."

    Cuối cùng, Thỏ và Rùa quyết định tổ chức một cuộc đua, với đích đến là cây đại thụ ở phía xa. Các động vật trong rừng đều tụ tập để xem cuộc đua này.

    Cuộc đua bắt đầu! Ngay khi tiếng còi vang lên, Thỏ lao đi với tốc độ cực nhanh, bỏ xa Rùa sau vài giây. Thỏ cảm thấy vô cùng tự tin, nghĩ rằng mình sẽ dễ dàng chiến thắng, vì Rùa rất chậm. Được một quãng đường khá xa, Thỏ cảm thấy mệt mỏi và nghĩ rằng mình có thể nghỉ ngơi một chút. Thế là Thỏ nằm xuống dưới một gốc cây và bắt đầu ngủ.

    Trong khi đó, Rùa vẫn kiên trì bước đi. Dù rất chậm, nhưng Rùa không hề bỏ cuộc, bước từng bước chắc chắn mà không hề dừng lại. Cứ thế, Rùa cứ đi và đi, không để mình bị xao lãng.

    Thời gian trôi qua, Thỏ ngủ say và không biết rằng Rùa đang tiến dần đến đích. Cuối cùng, khi Thỏ thức dậy, trời đã sắp tối. Thỏ vội vàng chạy thật nhanh về phía đích, nhưng khi đến nơi, nó đã thấy Rùa đứng đợi mình ở đó, với khuôn mặt điềm tĩnh và không chút vội vàng.

    Các động vật trong rừng đều vỗ tay chúc mừng Rùa vì đã chiến thắng cuộc đua. Thỏ rất ngạc nhiên và cảm thấy xấu hổ. Nó nhận ra rằng sự tự mãn và thiếu kiên trì đã khiến mình thất bại, còn Rùa, mặc dù chậm chạp, nhưng nhờ kiên trì và không bỏ cuộc đã giành chiến thắng.

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 2
  3. Top 3

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 3

    Tôi là một chú rùa chậm chạp. Nhưng vào một ngày nọ, tôi đã thắng trong cuộc thi chạy cùng với người chạy nhanh nhất trong khu rừng chình là thỏ. Câu chuyện diễn ra như sau:


    Vào một ngày nọ, chú thỏ kiêu ngạo nói với mọi người rằng :"Tôi là người chạy nhanh nhất trong khu vườn này. Có ai muốn chạy thi với tôi để chứng minh lời nói của tôi rất đúng không." Đúng lúc đó tôi đi ngang qua, nghe được những lời hống hách của thỏ tôi bực mình và nói tôi muốn thi với chú. Thỏ cười ngạo tôi và nói: " Ấy ấy tôi không muốn thi với bác đâu. Sợ bác thua, bác buồn, mọi người lại nói tôi thế này thế nọ". Có gì đâu chứ. Chúng ta cứ thi thử xem ai thắng ai bại. Tôi biết tôi sẽ thua nhưng tôi không chịu được sự kiêu ngạo của thỏ. Rồi cuộc thi bắt đầu. tôi chỉ có chạy được mấy bước mà thỏ đã chạy được nửa quãng đường. Thỏ chạy một lúc, rồi chú thấy một cái cây to. Chú nghĩ: "Mình cứ ngồi nghỉ ở đây một lúc rồi chạy tiếp. Có khi đến lúc đó rùa mới chạy chưa được nửa quãng đường". Vì mệt quá, thỏ vừa nằm xuống gốc cây đã ngủ thiếp đi luôn. Cho đến khi tôi dã chạy gần đến đích thì thỏ mới thức dậy. Thỏ giật mình khi thấy tôi đã về gần đến đích. Chú đứng dậy và cố gắng chạy thật nhanh để đuổi kịp tôi. Nhưng không, cuối cùng tôi đã về đến đích. Tôi đã thắng cuộc rồi, tôi rất vui vẻ. Mọi người tung hô tôi và đồng thanh nói: Rùa vô địch! Rùa vô địch!


    Nhờ sự kiên trì của mình mà tôi đã thắng thỏ. Còn thỏ thì đã nhận được một bài học nhớ đời. thỏ đã hiểu rằng cái gì cũng phải cần sự kiên trì mới thành công. nếu chủ quan bạn sẽ không thể thành công được.

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 3
  4. Top 4

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 4

    Một buổi sáng mùa thu mát mẻ, từ phía đằng đông, tuôn ra muôn ngàn ánh hồng rực rỡ, tôi chạy ra bờ sông hít thở không khí ban mai. Bỗng nhìn xuống bãi cát, thấy Rùa đang cố sức tập chạy.


    Tôi mỉm cười mỉa mai và lên tiếng:

    - Rùa đấy ư? Đồ chậm như sên. Mày mà cũng tập chạy à?

    - Rùa đỏ bừng cả mặt nhưng cũng giữ được vẻ thản nhiên và đáp rằng:

    - Anh đừng giễu tôi! Anh với tôi thử chạy thi xem ai hơn.

    Tôi vểnh tai lên tự đắc:

    - Được, được ! Mày dám chạy thi với ta sao? Ta chấp mày một nửa đường đó!

    Rùa không nói gì cả. Biết mình chậm chạp nên nó cố sức chạy thật nhanh. Thấy rùa đang ì ạch chạy, tôi thầm nghĩ: mặc kệ, cứ để nó chạy gần tới đích, ta phóng cũng vừa. Với ý nghĩ điên rồ ấy, tôi nhìn Rùa mỉm cười đắc chí. Thế rồi, tôi thảnh thơi ngắm nghía trời mây, thưởng thức cỏ non, hái hoa, đuổi bướm. Sau đó tôi nằm dưới góc cây đánh một giấc ngon lành.


    Tôi mơ thấy mình đã tới đích trước Rùa,- được nhiều người tặng hoa và thán phục. Lúc đó, tôi thấy mình thật oai phong và hãnh diện. Chợt tôi tỉnh giấc, nghĩ đến cuộc thi, ngẩng đầu lên thì thấy Rùa chạy gần tới đích. Tôi cắm cổ chạy nhưng không kịp nữa rồi. Rùa đã tới đích trước. Lúc này, tôi cảm thấy hổ thẹn vô cùng. Qua câu chuyện trên, tôi thật hối hận với cái tính tự kiêu, tự đắc và hợm hĩnh của mình. Tôi nghĩ, nếu mình không ỷ lại, xem thường người khác thì đâu đến nỗi có kết cục như thế. Các bạn ơi ! Đừng có chủ quan, ỷ lại và kiêu căng như tôi đấy nhé.

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 4
  5. Top 5

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 5

    Một buổi sáng mùa thu trời đẹp lắm! Tôi ra bờ suối để ngắm sương tan và điểm tâm món lá non. Tôi đang say mê ngây ngất, bỗng nhìn xuống bãi cát. thấy Rùa đang tập chạy.

    Ôi! Rùa vất vả với cái lưng to kềnh và nặng như đá ấy, tôi mỉm cười mỉa mai. Đãthế tôi lại lên tiếng lớn.

    - Rùa đấy ư? Đồ chậm như sên. Ngươi mà cũng tập chạy à?

    - Rùa có vẻ giận tôi lắm nhưng thản nhiên đáp rằng:

    - Anh đừng giễu tôi! Anh với tôi thử chạy thi xem ai hơn?

    Tôi vểnh đôi tai lên rồi trả lời:

    - Được! Được chứ! Ngươi dám chạy thi với ta sao? Ta chấp ngươi một nửa đường đó.

    Rùa không nói gì thêm. Biết mình chậm chạp nên cốsức để chạy. Thấy Rùa ì ạch chạy, tôi lại nghĩ rằng:

    Mặc kệ, cứ để nó chạy gần tới đích, ta phóng cũng vừa. Với ý nghĩa điên rồ ấy, tôi nhìn Rùa với cặp mắt xem thường, kiêu hãnh. Thế rồi, tôi ngao du đây đó, ngắm nghía trời mây, thưởng thức lá non, hái hoa, đuổi theo đàn bướm. Tệ hại hơn nữa, tôi lại nằm dưới gốc cây thả hồn theo mây gió. Tôi nghĩ đến cảnh mình tới đích trước Rùa, được đàn bướm vàng xinh xắn đến tặng hoa và thán phục. Rùa sẽ xấu hổ vô cùng. Nghĩ đến đó tôi lại cười đắc chí. Chợt tôi nghĩ đến cuộc thi, ngẩng đầu lên thì thấy Rùa đã gần tới đích. Tôi chạy bở hơi tai nhưng đâu còn kịp nữa. Rùa đã tới đích trước. Tôi thật hổ thẹn. Còn lũ bướm bên bờ sông thì nhìn tôi với vẻ xem thường, khinh bỉ...


    Chuyện xảy ra rồi tôi mới tỉnh ngộ. Vì tính tự kiêu, tự đắc và hợm hĩnh của mình nên tôi đã chuốc lấy bài học đầu đời thật cay đắng. Tính kiên trì, khiêm tổn như Rùa ắt làm nên việc lớn. Và có lẽ tôi sẽ học tập những nét đẹp từ bạn Rùa ấy.

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 5
  6. Top 6

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 6

    Tôi là Thỏ – con vật nổi tiếng trong khu rừng vì đôi chân nhanh nhẹn và sức bật tuyệt vời. Thú thật, từ lâu tôi luôn kiêu hãnh về tốc độ của mình, chẳng ai có thể so kịp. Chính vì thế, khi nghe Rùa chậm chạp thách thức chạy đua, tôi đã bật cười đến chảy cả nước mắt. Trong đầu tôi khi ấy chỉ có một suy nghĩ: “Chắc chắn mình sẽ thắng, chẳng cần cố gắng nhiều cũng dư sức vượt xa Rùa.”


    Cuộc đua bắt đầu. Tôi lao đi vun vút, bụi tung mù trời. Quay đầu nhìn lại, Rùa vẫn lẽo đẽo phía xa, chậm như đang đi dạo. Tôi thấy quá buồn cười và nghĩ: “Thôi, mình cứ nằm nghỉ dưới gốc cây một lát. Rùa mà có bò hết cả ngày cũng chẳng thể thắng nổi mình đâu.” Nghĩ là làm, tôi ung dung nằm xuống và chìm vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay.


    Nhưng khi tôi giật mình tỉnh dậy, mặt trời đã ngả về chiều. Tôi hoảng hốt phóng tới đích thì bất ngờ thấy… Rùa đã chậm rãi nhưng chắc chắn bước qua vạch đích trước! Tôi đứng chết lặng, vừa xấu hổ, vừa ân hận. Lúc ấy, tất cả muông thú trong rừng reo hò chúc mừng Rùa, còn tôi chỉ biết cúi đầu lặng lẽ.


    Từ ngày đó, tôi đã học được một bài học đắt giá: Tốc độ quan trọng, nhưng kiêu ngạo và chủ quan thì sẽ dẫn đến thất bại. Chỉ có sự kiên trì và nghiêm túc mới đem lại chiến thắng thực sự.

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 6
  7. Top 7

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 7

    Tôi là Thỏ – kẻ từng tự tin rằng cả khu rừng này chẳng ai có thể chạy nhanh hơn mình. Ngày hôm đó, khi Rùa chậm chạp ngẩng đầu lên nói:

    “Thỏ này, cậu có dám thi chạy với tớ không?”

    Tôi cười lăn ra:

    “Cậu à? Cậu mà cũng dám thách thức tớ sao? Tớ nhắm mắt chạy cũng thắng được!”

    Cuộc đua bắt đầu. Tôi lao đi vun vút, gió rít bên tai. Ngoái lại, Rùa vẫn ì ạch phía sau. Tôi bật cười:

    “Thôi, mình cứ ngủ một giấc. Dù sao thì Rùa có bò cả ngày cũng chẳng đến đích kịp.”

    Nói rồi, tôi ngả lưng dưới gốc cây, mơ màng tưởng tượng cảnh cả rừng reo hò: “Hoan hô Thỏ vô địch!”

    Nhưng khi tôi tỉnh dậy, cảnh tượng trước mắt khiến tôi choáng váng: Rùa đang từ tốn tiến về đích, chỉ còn vài bước nữa thôi. Tôi hét lên:

    “Khoan đã! Đợi tớ với!”

    Tôi lao đi như bay, nhưng tất cả đã muộn. Rùa đặt chân qua vạch đích trong tiếng reo hò của muông thú. Tôi đứng sững lại, thở dốc, tim nặng trĩu. Rùa quay lại, mỉm cười hiền lành:

    “Nhanh chưa chắc đã thắng đâu, Thỏ ạ. Kiên trì mới quan trọng.”

    Tôi cúi đầu, xấu hổ. Bài học ấy theo tôi mãi: Tốc độ chỉ là lợi thế, còn kiên nhẫn mới là chìa khóa của thành công.

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 7
  8. Top 8

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 8

    Tôi là Thỏ – kẻ từng kiêu hãnh với tốc độ của đôi chân mình. Ngày trước, tôi luôn tin rằng chỉ cần nhanh nhẹn, tôi sẽ luôn chiến thắng, và chẳng ai trong khu rừng có thể vượt qua được. Chính niềm kiêu ngạo ấy đã khiến tôi thất bại cay đắng trong cuộc đua với Rùa.

    Tôi vẫn còn nhớ rất rõ buổi sáng hôm ấy. Khi Rùa cất lời thách thức:

    “Thỏ ơi, chúng ta cùng thi chạy nhé!”

    Tôi đã bật cười, coi đó chỉ là một trò đùa. Trong mắt tôi khi ấy, Rùa quá chậm chạp, chẳng bao giờ có thể là đối thủ.

    Khi cuộc đua bắt đầu, tôi lao đi vun vút. Chỉ vài giây thôi, tôi đã bỏ xa Rùa. Tôi ngẩng cao đầu, hãnh diện, rồi nghĩ thầm: “Thắng lợi này quá dễ dàng, mình thậm chí có thể nghỉ ngơi mà vẫn hơn cậu ta.” Và thế là, tôi đã ngả mình dưới gốc cây, chìm vào giấc ngủ say.

    Khi tỉnh dậy, tôi giật mình thấy Rùa đang kiên nhẫn, từng bước một tiến gần đến vạch đích. Tôi lao đi, nhanh hết mức có thể, nhưng tất cả đã muộn. Trong tiếng hò reo của muông thú, Rùa chậm rãi nhưng vững vàng vượt qua tôi.

    Khoảnh khắc ấy, tim tôi nặng trĩu. Tôi thấy rõ sự kiêu ngạo của mình, thấy xấu hổ vì đã coi thường một người bạn. Tôi thua không phải vì tôi chậm, mà vì tôi thiếu tôn trọng đối thủ, thiếu sự nghiêm túc với chính bản thân mình.

    Giờ đây, mỗi khi nhớ lại, tôi coi thất bại ấy là bài học lớn của đời mình. Nó dạy tôi rằng: tốc độ không phải tất cả. Sự kiên trì, nỗ lực bền bỉ và khiêm tốn mới là con đường dẫn đến thành công thật sự.

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 8
  9. Top 9

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 9

    Tôi là Rùa – con vật vốn chậm chạp nhất trong khu rừng. Từ nhỏ, tôi đã quen với những ánh nhìn chê cười, những lời trêu chọc: “Rùa lúc nào cũng ì ạch, chẳng bao giờ kịp ai.” Tôi biết mình không có tốc độ, nhưng tôi tin rằng, nếu kiên nhẫn bước đi, tôi sẽ đến được nơi mình muốn.

    Ngày ấy, khi nhìn Thỏ tự hào khoe khoang về đôi chân nhanh nhẹn, tôi chợt nghĩ: “Liệu sức mạnh thật sự nằm ở tốc độ, hay ở sự bền bỉ?” Thế là, tôi ngẩng đầu lên nói:

    “Thỏ ơi, cậu có dám thi chạy với tớ không?”

    Mọi loài đều ngạc nhiên, còn Thỏ thì cười ngất, cho rằng tôi chỉ đùa. Nhưng tôi không hề đùa. Tôi muốn chứng minh rằng, chậm rãi cũng có thể tạo nên thành công.

    Cuộc đua bắt đầu. Tôi cứ thế từng bước nhỏ, không nhanh nhưng đều đặn. Trên đường, tôi thấy Thỏ lao đi vun vút, rồi sau đó nằm ngủ dưới gốc cây. Tôi không dừng lại, cũng không ngoái đầu, chỉ tiếp tục bước đi. Trong tim tôi vang lên một lời nhắc nhở: “Đừng nản, đừng bỏ cuộc. Cứ tiến lên.”

    Và rồi, điều kỳ diệu đã xảy ra. Khi tôi tiến đến vạch đích, Thỏ vẫn còn ngủ. Chỉ vài bước nữa thôi, và tôi đã vượt qua vạch đích trong tiếng reo hò của muông thú. Khoảnh khắc ấy, tôi không vui vì chiến thắng, mà hạnh phúc vì đã chứng minh được rằng: kiên trì có thể làm nên điều tưởng chừng không thể.

    Tôi quay lại, nhìn Thỏ đang hối hận, và khẽ mỉm cười:

    “Nhanh chưa chắc đã thắng đâu, bạn ạ. Quan trọng là ta không bỏ cuộc.”

    Giờ đây, câu chuyện ấy không chỉ là chiến thắng của tôi, mà là bài học cho tất cả: thành công thuộc về những ai bền bỉ và khiêm nhường.

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 9
  10. Top 10

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 10

    Tôi là Rùa – kẻ chậm chạp mà ai cũng thường chê cười. Cả khu rừng này luôn xem tôi là biểu tượng của sự ì ạch. Nhưng chính vì vậy, tôi luôn muốn chứng minh rằng: chậm không có nghĩa là bỏ cuộc.

    Khi thách thức Thỏ chạy đua, tôi biết mọi người sẽ bật cười. Và đúng thật, Thỏ cười nghiêng ngả:

    “Cậu mà đua với tớ á? Thắng dễ như ăn cỏ thôi!”

    Tôi chỉ im lặng, mỉm cười. Với tôi, quan trọng không phải thắng hay thua, mà là dám bước vào cuộc đua.

    Cuộc đua bắt đầu. Thỏ lao đi như gió, còn tôi từng bước chậm rãi. Gió thổi qua mai, mặt trời soi xuống lưng, tôi vẫn kiên nhẫn bước tiếp. Tôi biết mình chậm, nhưng tôi không cho phép mình dừng lại.

    Đi được một quãng, tôi nhìn thấy Thỏ nằm ngủ dưới gốc cây. Tôi không nói gì, chỉ tiếp tục tiến lên. Mỗi bước chân tôi đặt xuống đất, tim tôi vang lên một nhịp khích lệ: “Cứ kiên trì, rồi sẽ đến.”

    Khi vạch đích dần hiện ra, tôi bỗng cảm thấy trái tim mình rộn ràng. Và rồi, trong tiếng reo hò bất ngờ của muông thú, tôi chạm vào đích đầu tiên. Khoảnh khắc ấy, tôi biết mình đã làm được điều mà ai cũng nghĩ là không thể.

    Tôi quay lại, thấy Thỏ hốt hoảng chạy đến, gương mặt vừa ngỡ ngàng vừa xấu hổ. Tôi chỉ khẽ nói:

    “Nhanh chưa chắc đã thắng đâu, quan trọng là không bỏ cuộc.”

    Chiến thắng ngày hôm đó không khiến tôi kiêu hãnh, mà khiến tôi thêm tin rằng: sự kiên trì và nhẫn nại chính là sức mạnh lớn nhất của tôi.

    bài văn kể chuyện sáng tạo Rùa và Thỏ - mẫu 10




Công Ty cổ Phần Toplist
Địa chỉ: Tầng 3-4, Tòa nhà Việt Tower, số 01 Phố Thái Hà, Phường Trung Liệt, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội
Điện thoại: 0369132468 - Mã số thuế: 0108747679
Giấy phép mạng xã hội số 370/GP-BTTTT do Bộ Thông tin Truyền thông cấp ngày 09/09/2019
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Duy Ngân
Chính sách bảo mật / Điều khoản sử dụng | Privacy Policy