Vua Lý Cao Tông (3 tuổi)
Lý Cao Tông (06/07/1173-1210) tên húy là Lý Long Cán hay Lý Long Trát, là vị vua thứ bảy của nhà Lý, cai trị từ năm 1175 đến năm 1210. Ông là con trai thứ sáu của vua Lý Anh Tông, mẹ là Đỗ Thụy Châu, khi mới lên 3 tuổi đã được đưa lên ngôi. Vua cha Lý Anh Tông truất ngôi con cả là Long Xưởng và phong ông là hoàng thái tử, ủy thác cho Tô Hiến Thành giúp đỡ.
Sau khi vua Lý Anh Tông mất (1175), hoàng hậu vợ chính của Anh Tông là Chiêu Linh thái hậu muốn lập con mình là Lý Long Xưởng lên ngôi nhưng nhờ có sự kiên quyết của thái uý Tô Hiến Thành, Lý Cao Tông vẫn được tôn phù ở ngôi báu.
Lý Cao Tông tuy giữ được ngôi vua nhưng khi trưởng thành đã không trở thành minh quân của nhà Lý. Tới năm 1190, ông dùng em vợ là Đàm Dĩ Mông, vốn là người không có học làm thái phó nên việc triều chính càng suy sút.
Năm 1208 có loạn Quách Bốc, vua Lý Cao Tông đem gia quyến chạy lên vùng Tam Nông (Vĩnh Phú). Thái tử Sảm theo Tô Trung Tự chạy về Hải ấp (làng Lưu Xá, Hưng Hà, Thái Bình) vào ở nhà ông Trần Lý làm nghề đánh cá. Thấy con gái Trần Lý là Trần Thị Dung xinh đẹp thì lấy làm vợ rồi phong cho Trần Lý tước Minh Tự, phong cho Tô Trung Tự, cậu ruột của Trần Thị Dung chức Điện tiền chỉ huy sứ.
Anh em nhà Trần: Trần Thừa, Trần Tự Khánh, Trần Thủ Độ mộ quân giúp thái tử Sảm khôi phục kinh đô Thăng Long rồi lên Tam Nông rước Cao Tông về kinh đô. Vua Lý Cao Tông mất năm 1210, trị vì được 34 năm, thọ 38 tuổi.