Thánh Monica
Là một vị Thánh Công giáo thời kỳ đầu, Thánh Monica được tưởng nhớ, tôn vinh vì đức tính Kito giáo.
Mặc dù theo đạo Thiên chúa, nhưng cha mẹ đã gả bà cho một người ngoại giáo, tên Patricius, sống ở Tagaste-Bắc Phi. Patricius có một số đặc điểm nổi bật, nhưng ông ta cũng có một tính khí bạo lực, hay nói dối. Monica cũng phải chịu đựng một bà mẹ chồng khó tính sống chung nhà với mình. Những lời cầu nguyện và tấm gương của Monica cuối cùng đã khiến chồng và mẹ chồng theo đạo Công giáo. Sau lễ rửa tội, chồng bà đã qua đời 1 năm sau đó.
Từng đau khổ vì chồng ngoại tình, Thánh Monica đã dành riêng cho sự cải đạo cho con trai mình (Thánh Augustine), điều này được trình bày chi tiết qua các bài viết sâu rộng của ông trong “Những lời thú nhận”. Hoàn cảnh của cuộc đời Thánh Monica có thể khiến bà trở thành một người vợ cằn nhằn, một người con dâu cay nghiệt, một mẹ tuyệt vọng, nhưng bà không nhường bước trước bất kỳ sự cám dỗ nào.
Khi Giáo hoàng Martin V ra lệnh đưa Thánh tích của bà đến Rome vào năm 1430, người ta cho rằng nhiều phép lạ đã xảy ra trong cuộc hành trình.